GS Nguyễn Tài Thu: Khám miễn phí, không ăn trưa, tiền chẳng để làm gì

GS Nguyễn Tài Thu chia sẻ về các sự kiện tuổi thanh xuân.

Vị giáo sư giản dị

Chúng tôi đến gặp giáo sư Thu khi ông vừa dứt buổi khám bệnh cho người nghèo, trẻ em tàn tật. Gần 2 giờ trưa nhưng ông không ăn trưa mà vội vàng vào việc. Vị giáo sư già cười “Bác không ăn trưa, giờ thành quen rồi”.

Nhìn lại lịch khám cả buổi sáng, ông đã khám và điều trị cho 150 bệnh nhân, chủ yếu là người già và trẻ em.

Căn phòng làm việc của ông rộng gần 20 mét vuông, gắn bó với ông hơn 30 năm nay. Căn phòng không có sofa, không có gì ngoài những tấm huy chương và ảnh kỷ niệm của GS Thu.

Ngoài ra, một kỷ vật quý báu với ông, đó là hình ảnh của người con trai duy nhất của ông đã mất đột ngột năm 1990. Nhắc tới những kỷ vật của con, mắt ông lại đỏ hoe. Dù con không còn, nhưng với ông đó là những khoảnh khắc không thể nào quên và ai đến ông cũng chỉ lên ảnh khoe “Minh Quân con trai tôi đó, cháu mà còn năm nay cũng ngoài 50 tuổi”.

GS Nguyễn Tài Thu trò chuyện với phóng viên về chuyện kiếm tiền.

Phòng khám của GS Thu đặt tại Bệnh viện Châm Cứu trung ương. Có lẽ đây là phòng khám đặc biệt nhất ở Việt Nam bởi phòng khám của ông không thu tiền. Chỉ có chiếc hòm, ai bỏ tiền vào thì bỏ, người bỏ 20 nghìn, người bỏ 50 nghìn, có người xôm hơn bỏ 100 nghìn.

Giáo sư Thu kể số tiền này hàng tháng được khoảng hơn 20 triệu đồng, ông sẽ dùng để chia cho nhân viên của phòng khám để mỗi người có thêm được khoảng hơn 1 triệu đồng/tháng.

Không chỉ khám bệnh miễn phí cho người bệnh, mấy năm trước khi còn khoẻ, GS Thu còn lo ăn cho người bệnh vì họ đều ở tỉnh lên. “Người bệnh nghèo lắm, 100 người bệnh, mỗi ngày lo tiền ăn cho họ 15 nghìn đồng/suất. Bây giờ tôi không lo được nữa nên mỗi tuần tôi mua quà cho người đến khám”.

Cứ cách ngày, trước khi đi làm GS Thu lại đi qua cửa hàng bánh ngọt mua bánh mang đến phát cho người đến khám bệnh. Nhất là trẻ nhỏ, GS Thu bảo các cháu ăn bánh đi rồi ông Thu khám cho nên cháu nào cũng thích. Khoảng cách bác sĩ không còn đáng sợ với các bé.

Tiền chẳng để làm gì

Nhắc đến tiền, GS Thu chỉ cười “Với tôi tiền chẳng để làm gì cả. Tôi kiếm được bao nhiêu tôi cho các cháu hết. Lương của tôi giờ vợ tôi cầm để chi tiêu cho gia đình. Có lúc tôi chẳng có lấy hơn 1 triệu đồng trong túi”.
Là chuyên gia hàng đầu về châm cứu không chỉ trong nước mà cả ở nước ngoài, hiện ông đang làm Phó Chủ tịch hội Châm cứu thế giới trụ sở tại Paris, nhưng với GS Thu “chữ nghèo” được nhiều người gắn cho ông.

GS Thu kể từ ngày đi làm xin đất để xây dựng nên Bệnh viện Châm Cứu trung ương, ông tự hào vì mình là người xây dựng nên bệnh viện và chưa bao giờ thấy “xấu hổ” với nó.

Nói về nhà mình, những năm trước đây cả gia đình ông chỉ sống ở căn nhà tập thể hơn 10 mét vuông ở Hàn Thuyên. Sau này con cái lớn, ông mới tìm mua được một mảnh đất nhỏ ở Mai Hắc Đế và đến sau này mới xây được 2,5 tầng để ở. Đến giờ, hai vợ chồng ông vẫn ở đó. Có lần, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đến thăm GS Thu cũng ngạc nhiên vì “nhà tôi chật chội quá”.

Nhưng GS Thu cho biết ông cảm thấy rất thoải mái. Tiền có cũng chẳng để làm gì cả. Mỗi lần đi công tác hay đi giảng dạy, viết sách, nếu có tiền ông lại mang về đi làm từ thiện. Không ít người đã đồng hành từ thiện với ông hàng mấy chục năm nay cũng phải ngả mũ thán phục sự bền bỉ của ông.

GS Thu kể có khám chữa bệnh cho các cháu bé bị bệnh nặng từ liệt đến điếc, câm, tự kỷ thành ra “nghiện”. Các cháu nhà nghèo không có tiền, họ phải thuê nhà để ở nên ông chữa không lấy tiền, có người ông còn cho thêm để về quê. Có lẽ vì thế, đến nay cả đời cống hiến, GS Thu cười “tôi chỉ có cuốn sổ tiết kiệm 5000 USD”. Ông bật mí số tiền này để phòng bất trắc nếu phải di dời phần mộ của con trai thì ông sẽ sử dụng.

Nhiều người nghĩ chắc GS Thu giàu lắm. Ông có cả một bệnh viện, có cả một trung tâm massager gắn với tên tuổi của ông nhưng ông chỉ cười “tôi không có gì, nhìn vào đây là biết. Các trung tâm của bệnh viện là của các cháu làm”.

Cả đời của ông chỉ có mong muốn được chữa bệnh thật nhiều, chữa được cho càng nhiều người càng tốt. Có lẽ vì thế, người dân ở khắp cả nước họ đều hi vọng tìm tới giáo sư Thu. Được ông Thu khám và phát bánh cho những đứa trẻ tàn tật không còn thấy sợ hãi nữa.

 

Phương Thuý

Nguồn:infonet.vn/gs-nguyen-tai-thu-kham-mien-phi-khong-an-trua-tien-chang-de-lam-gi-post200485.info