Gặp Anh hùng Lao động, Thầy thuốc Nhân dân Nguyễn Ngọc Hàm

Hoạt động này nhằm hoàn thiện nội dung nghiên cứu trong chuyên đề về các cựu sinh viên trường Đại học Y Hà Nội khóa đầu tiện sau hòa bình lập lại ở miền Bắc (1954-1960) của Trung tâm. Trong gần ba ngày làm việc, BS Nguyễn Ngọc Hàm đã chia sẻ nhiều thông tin, câu chuyện thú vị trong cuộc đời mình, nhất là kỉ niệm với GS Tôn Thất Tùng và các bạn học trong khóa Y54-60.

BS Nguyễn Ngọc Hàm sinh ngày 17-3-1933 trong một gia đình công chức tại Ninh Giang, Hải Dương. Sau Cách mạng tháng Tám, ông thi vào trường trung học Albert Sarraut ở Hà Nội. Miền Bắc được giải phóng (1954), ông đăng ký vào học trường Đại học Y Dược Hà Nội và trở thành sinh viên y khoa khóa đầu tiên dưới chế độ xã hội chủ nghĩa. Đây là khóa sinh viên y khoa đặc biệt, vừa học vừa làm, sau ngày tốt nghiệp, họ đều trở thành những thầy thuốc, thầy giáo nòng cốt trong công tác điều trị và đào tạo ở khắp cả nước.

Anh hùng Lao động, Thầy thuốc Nhân dân, Bác sĩ Nguyễn Ngọc Hàm

Sau khi tốt nghiệp, bác sĩ Nguyễn Ngọc Hàm được phân công công tác ở tỉnh Hải Ninh (sau này nhập vào tỉnh Quảng Ninh), một vùng đất xa xôi mà ông chưa từng nghe tới. Ông tiếp nhận công việc mới ở Bệnh viện Móng Cái (thủ phủ của tỉnh Hải Ninh) với chỉ một “nhúm” trang thiết bị y tế và cơ sở vật chất hầu như không có gì. Lúc đầu nghĩ cũng nản, nhưng rồi ông đã khắc phục khó khăn để từng bước xây dựng bệnh viện khang trang hơn, tiến hành nhiều loại phẫu thuật, phục vụ tốt công tác khám, chữa bệnh cho đồng bào các dân tộc ở Móng Cái.

Năm 1981, khi Bệnh viện Việt Nam – Thụy Điển Uông Bí đi vào hoạt động, bác sĩ Nguyễn Ngọc Hàm được Bộ Y tế cử làm Giám đốc, và giữ chức vụ này đến năm 2003. Ghi nhận những đóng góp của ông trong việc chăm sóc sức khỏe cho nhân dân và xây dựng Bệnh viện Việt Nam – Thụy Điển Uông Bí, năm 2000, ông vinh dự được nhà nước trao tặng danh hiệu Anh hùng Lao động thời kỳ đổi mới.

Ông tâm sự: Người ta cứ hỏi tôi phấn đấu như thế nào để trở thành anh hùng. Tôi trả lời họ rằng tôi không đặt ra mục tiêu phấn đấu gì cả, chỉ toàn tâm toàn ý cho công việc và nghĩ đến bệnh nhân. Điều quan trọng nhất là nhận được sự yêu mến của nhân dân.

Lục Tiến Mạnh